Giã biệt
Anh đừng khóc
để thế giới cứ hiểu lầm
chúng mình vẫn có chung một vì sao
kỷ nguyên hạnh đào
đôi mắt vẫn nhìn nhau
Đừng khóc
mưa mù ướt cả mấy vai
để khúc khải hoàn ngắn ngân lên phía cuối cuộc hành trình
tìm kiếm tịnh lặng
Đừng hỏi em tại sao
trong cõi vắng
chỉ chờ đợi một điều riêng nhỏ
chén cơm chiều anh bón
bài thơ vá víu vài con chữ
chỉ cho em để xóa những tầm thường
Bao hoài nghi em
như mảnh đời đã cũ
em hiểu đều vì những nguyên lành nảy mầm trên đổ vỡ
Khẩn cầu anh
Khẩn cầu em
đừng hơ nóng lòng nhiệt thành giao chỉ
thương
cả đời toan tính cuộc chia ly
cuộc ra đi em
mút chỉ
rút ra từ nóng ấm bàn tay anh
---
Cho ... - vết sẹo dài còn nhức nhối
LN11.2011
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét